支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
指汉语。
指唐诗及其风格。
引五代 齐己 《赠念<法华经>僧》诗:“更堪诵入陀罗尼,唐音梵音相杂时。”
指 唐 诗及其风格。
引宋•朱胜非 《秀水闲居录》:“此 陈与义 《秋夜诗》也,置之 唐•音,不復可辨。”清 袁枚 《随园诗话》卷一:“学穷 宋•理谈偏妙,诗合 唐•音自不知。”柳亚子 《胡寄尘诗序》:“余与同人倡南社,思振 唐•音,以斥傖 楚。”
《唐音》,唐代中国诗歌总集。杨士宏编,始自元统三年(1335),成于至正四年(1344),“积十年之力而成,去取颇为不苟”(《四库全书总目》)。全书15卷,分为“始音”、“正音”、“遗响”三部分,共收唐诗1341首。《凡例》说“李、杜、韩诗世多全集”,所以不收李、杜、韩三家诗。
["①夸大,虚夸。如 荒~。~大无验。②空,徒然。如 功不~捐(功夫不白费)。③传说中的中国朝代名,尧所建。④朝代名。如 ~代。~诗。~僧。~人。~三彩。后~。⑤古代朝堂前或宗庙门内的大路。⑥古同“螗”,指蝉。⑦姓。"]详细解释
["①声,亦特指有节奏的声。如 声~。~乐( yuè )。~律。~色。~量。~区。~韵。~像。~容(声音、容貌)。弦外之~。②信息,消息。如 ~信。佳~。~讯。"]详细解释
yīn róng
è mì bā yīn
zhōng yāng yīn yuè xué yuàn
pīn yīn zì mǔ
huāng táng
jué jiàng
shèng táng
yīn xì
qīng yīn
yáo huá yīn
chún yīn
yīn tǔ
yīn shì
qú táng
fù fǔ yīn
yīn yì
táng gǔ lā shān
jī yīn
yă yīn
wú yīn
tú kǒu xiāo yīn
lián yīn
yīn xiăng xiào guǒ
dān yīn cí
táng shào yí
yīn kuàng
zhào yīn
suí táng fó xué
yīn sù wén zì
shuāng yuán yīn
wăn táng tǐ
fú bù táng juān
huāng táng bù jīng
qiú mă táng sì
hàn yīn yú tiān
chǐ yīn zì