支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
供佩用的香块。用金玉镶孔制成。
宋宣和年间宫中对香的一种称谓。
引宋•蔡絛 《铁围山丛谈》卷五:“﹝龙涎香﹞其模製甚大而质古……金玉穴,而以青丝贯之,佩於颈,时於衣领閒摩挲以相示,坐此遂作佩香焉。”
宋•宣和 年间宫中对香的一种称谓。
引宋•赵令畤 《侯鲭录》卷六:“宣和 五六年间……漆冠子,作二桃样,谓之‘竝桃’。天下效之。香谓之‘佩香’。”
["①挂,带。如 ~带。~戴。~剑。②古代系在衣带上的玉饰。如 玉~。③心悦诚服。如 ~服。钦~。敬~。可~。"]详细解释
["①气味好闻,与“臭”相对。如 ~味。~醇。芳~。清~。②舒服。如 睡得~。③味道好。如 这鱼做得真~。④受欢迎。如 这种货物在农村~得很。⑤称一些天然或人造的有香味的东西。如 麝~。灵猫~。龙涎~。檀~。沉~。⑥旧时用以形容女子事物或作女子的代称。如 ~闺。~艳。⑦祭祖、敬神所烧的用木屑搀上香料做成的细条。如 ~火。烧~拜佛。~炉。~烛。⑧姓。"]详细解释
xiāng qì sì yì
xiāng lú fēng
yuè măn huā xiāng
xiāng bō
shí bù xiāng căo
xiāng cuì
pèi wéi pèi xián
xiāng căo
xiāng huǒ
yí xiāng
xiāng huī
mò xiāng
xiāng gé
pèi dài
xiāng yú
xiāng tóng
xiāng róng
shòu xiāng
xiāng lì
shā tiáo líng xiāng
xiāng shuǐ xī
xiāng mén
xiāng mò
fēn xiāng mài lǚ
wēi xiāng
sòng jiā xiāng
zàng yù mái xiāng
ruăn yù jiāo xiāng
láng xiāng jiào táng
bái yăn xiāng
xiāng găng shí jiān
fù guì níng xiāng
chǐ jiá liú xiāng
hán xiāng shǔ
mì xiāng zhǐ
mò xiāng wán