支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
指唐代诗人李绅。
指 唐•代诗人 李绅。
引《新唐书·李绅传》:“﹝ 绅 ﹞为人短小精悍,於诗最有名,时号 短李。”唐•白居易 《代书诗一百韵寄微之》:“笑劝 迂辛 酒,闲吟 短李 诗。”《山静居诗话》引 清•洪简 《自遣》诗:“独行已少 长沮 耦,觅句难齐 短李 才。”
["①落叶小乔木,果实称“李子”,熟时呈黄色或紫红色,可食。如 ~代桃僵(原用“桃”“李”共患难来喻兄弟相爱相助,后喻互相顶替或代他人受过)。投桃报~。~下不正冠(喻要避免不必要的嫌疑)。桃~不言,下自成蹊(喻为人只要忠诚、正直一定会感动别人)。②姓。③通“理”。(①古代狱官,法官。②道理,规律。③惩治。④星名。)"]详细解释
["①长度小,与“长( cháng )”相对。如 ~期。~暂。~促。~途。~命。~讯。~浅。~兵相接。~小精悍。②缺少,欠。如 ~少。~缺。③缺点。如 ~处。护~。取长补~。"]详细解释
zhào qián sūn lǐ
nóng táo yàn lǐ
lǐ jiā zhuāng de biàn qiān
lǐ băo jiā
duăn chù
duăn shī
duăn zhé
xìng duăn
lǐ ràng
lùn cháng dào duăn
lǐ guō tóng zhōu
gāo lǐ
lǐ sōng
gěng duăn jí shēn
guā lǐ
qiān duăn
lǐ cháo
duăn shàng yī
lǐ héng nú
duăn jīn quē liăng
lǐ shū lóu
lǐ táo
duăn fēng
lǐ fó zǐ
lǐ mén
dào bàng lǐ
duăn chù mài
táo lǐ yuè
lǐ yīng mén
dǔ cháng jiào duăn
cháng hū duăn tàn
duăn shòu cù mìng
héng duăn lùn cháng
táo lǐ nián huá
lǐ jǐng quán
lǐ yīng mén guăn