支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
即孔子。因唐代追谥为“文宣王”,故称。
即 孔子。因 唐 代追谥为“文宣王”,故称。
引唐•杨炯 《公卿以下冕服议》:“夫以 孔宣 之将圣也,故行 夏 之时,服 周 之冕,先王之法服,乃自此之出矣;天下之能事,又於是乎毕矣。”唐•白居易 《赠杓直》诗:“世路重禄位,恓恓者 孔宣。”
["①小洞,窟窿。如 ~穴。~眼。~洞。~方兄(指钱,因旧时的铜钱有方形的孔,恢谐含鄙意)。②很。如 ~急。~武有力。③量词,用于窑洞。如 一~土窑。④姓。"]详细解释
["①公开说出,散布。如 ~讲。~传。~战。~称。~言。~叙调。心照不~。②疏导。如 ~泄。③古代帝王的大室。④皇帝命令或传达皇帝的命令。如 ~付。~召(皇帝召见)。~诏(传旨)。⑤姓。"]详细解释
qiān chuāng băi kǒng
qī chuāng bā kǒng
kǒng què fā
dà qī kǒng qiáo
băi kǒng qiān chuāng
zhào běn xuān kē
chuān kǒng
bù kě yán xuān
xuān dé
xuān duó
suǒ kǒng
xuān wǔ
kǒng yàn
kǒng shèng rén
kǒng fǔ
fǔ xuān
kǒng wéi
kǒng wǔ
fèng xuān
fān xuān
bān xuān
xuān shuō
shè kǒng
kǒng yuē
niǔ kǒng
xuān huā fǔ
kǒng què wáng cháo
xuān zàn shè rén
xuān zhāng
yù băn xuān
bí kǒng liáo tiān
gé dài yí kǒng
kōng míng xuān tóu
kǒng míng dēng
xuān lè