支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
龙涎。指龙涎香。
龙涎。
引唐•陆龟蒙 《四明山诗·潺湲洞》:“倒穴漂龙沫,穿松溅鹤襟。”
指龙涎香。参见“龙涎香”。
引宋•李昴英 《兰陵王》词:“单衣试,龙沫旋薰,又怕东风晓寒薄。”
释义及典故
(1).龙涎。
唐 陆龟蒙 《四明山诗·潺湲洞》:“倒穴漂龙沫,穿松溅鹤襟。”
(2).指龙涎香。
宋 李昴英 《兰陵王》词:“单衣试,龙沫旋薰,又怕东风晓寒薄。”参见“ 龙涎香 ”。
["①液体形成的许多细泡。如 ~子。泡~。②指“唾沫”如 相濡以~。"]详细解释
["①传说中的一种长形、有鳞、有角的神异动物,能走,能飞,能游泳,能兴云作雨。如 ~舟。~灯。~宫。~驹(骏马,喻才华出众的少年)。画~点睛。~蟠虎踞。②古生物学中指一些巨大的有四肢有尾或兼有翼的爬虫。如 恐~。③封建时代用作皇帝的象征,或称关于皇帝的东西。如 ~颜。~体。~袍。④姓。"]详细解释
hǔ kū lóng tán
lóng gōng
hēi lóng
shén lóng mă zhuàng
mă lóng chē shuǐ
lóng dì
lóng gǒng
lóng jiàn
lóng pái
lóng tú
lóng qiān
lóng xiáng lǐ
chàng lóng yăn
lóng píng
lóng què
lóng sháo
lóng lín
lóng mò
lóng péng
lóng făng
lóng yào
jiāo lóng
lóng dí
yún lóng
sài lóng zhōu
kuí lóng
cuàn lóng yán bēi
lóng fèng chá
yà bó tuō lóng
bā chǐ lóng
lóng chú fèng zhǒng
lóng gān fèng năo
kǒu jiăo liú mò
lóng guāng ruì xiàng
zǒu bǐ xié lóng
dé xù rú lóng