支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
亦作“孤淡”。
清高淡泊;孤单清静。
亦作“孤淡”。清高淡泊;孤单清静。
引宋•林逋 《赠胡明府》诗:“一琴牢落倚松窗,孤澹无君得趣长。”宋•曾巩 《菊花》诗:“游人有几爱孤淡,零落野水空巖隈。”
["①幼年死去父亲或父母双亡。如 ~儿。遗~。托~。~寡鳏独(孤儿,寡妇,无妻或丧妻的人,年老无子女的人)。②单独。如 ~单。~独。~立。~僻。~傲。~茕(单独无依然)。~介。~身。~危。~芳自赏。~苦伶仃。~掌难鸣。~云野鹤(喻闲逸逍遥的人)。③古代帝王的自称。如 ~家。~王。④古同“辜”,辜负。"]详细解释
["①恬静、安然的样子。如 ~泊。~漠。~薄。恬~。②水波纡缓的样子。如 ~淡。~~。","◎〔~台〕复姓。"]详细解释
kǔ xīn gū yì
gū lì
àn dàn
sù dàn
líng dīng gū kǔ
gū zhù
gū cán
gū xué
gū zhí
jiān gū
gū lí
gū wēi
yù gū
gū zhǒng
yăng gū
qīng dàn
gū fēng
gū wù
gū xíng
gū lù
gū gū xī xī
gū fèn
gū tuó
gū yí
gū jí
gū cí shēng zhí
zhí gū
gū jiǔ zé ān
dān bīng gū chéng
shāi shěn dàn zāi
băi nián gū dú
dān wén gū zhèng
gū guă lăo rén
gū zǐ guă fù
niè zǐ gū chén