支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
经霜的薤。指白薤。
引南朝 梁简文帝 《七励》:“霜薤沸烈,露葵繁舒。”唐•杜甫 《佐还山后寄》诗之三:“甚闻霜薤白,重惠意如何。”仇兆鳌 注:“《闲居赋》:‘白薤负霜。’《唐本草》:‘薤是韭类,有赤白二种,白者补而美。’”
["◎百合科。多年生草本。鳞茎作蔬菜。又称藠头。《玉篇•韭部》:“䪥,葷菜也。俗作薤。”《禮記•内則》:“脂用葱,膏用薤。”"]详细解释
["①附着在地面或植物上面的微细冰粒,是接近地面的水蒸气冷至摄氏零度以下凝结而成的。如 ~降。~冻。~序(指深秋季节)。~秋。~期。~天。②像霜一样的东西。如 柿~。西瓜~。③形容白色。如 ~鬓。~刃。~锋。④喻高洁。如 ~操(高洁的节操)。~骨。~情。"]详细解释
shuāng ăi
wǔ yuè fēi shuāng
shuāng qì héng qiū
mă xiè
níng shuāng
shuāng chén
shuāng băi
shuāng căi
shuāng dàn
shuāng è
shuāng lì
shuāng jú
shuāng jī
shuāng jiăn
líng shuāng hóu
shuāng găo
pī shuāng
shuāng shōu
shuāng tái
shuāng zhàng
shuāng liàn
shuāng huī
yíng shuāng
shuāng hăi
shuāng shǔ
sān chǐ qiū shuāng
shuāng liè
téng shuāng bái
shuāng tiáo
pān bìn chéng shuāng
hán shuāng lǚ xuě
dān shuāng
suān shuāng
xuě shuāng zī
xuě yā shuāng qī