支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
竹竿顶端。
用竿悬首。
引晋•傅玄 《正都赋》:“杪竿首而腹旋,承严节之繁促。”
引康有为 《大同书》甲部第一章:“窥鸟发弹,射兽分炙,杀人竿首,以多示力。”
1.竹竿顶端。2.用竿悬首。
["①竹子的主干。如 竹~。立~见影。揭~而起。②特指“钓鱼竿”如 垂~。投~。~钓。③古代指竹简。如 ~牍(书信)。"]详细解释
["①头,脑袋。如 ~饰。~级。~肯(点头表示同意)。②领导的人,带头的。如 ~领。元~。~脑。~相( xiàng )。③第一,最高。如 ~都( dū )。~府。④最先,最早。如 ~次。~届。~创。~日封。~义(首先起义)。⑤出头告发。如 自~。出~。⑥量词,指诗和歌。如 一~诗。⑦姓。"]详细解释
sāo shǒu chí chú
huáng tóng hào shǒu
mă shǒu
jī pí hè shǒu
fǔ shǒu tiē ěr
shǒu lǐng
shǒu cì
fěi shǒu
xī shǒu
jiàn gān
háng shǒu
shǒu fú
tōng xīn jí shǒu
běi shǒu
xià shǒu
shǒu gào
kū shǒu
luó shǒu
shǒu mò
shǒu kuí
luàn shǒu
bó shǒu
péng shǒu xiăn zú
xiāng gān mó
biăo shǒu
yì shǒu xú huí
féng chăng gān mù
bái shǒu rú xīn
juàn shǒu yǔ
bái shǒu tóng guī
bái shǒu wú chéng
dùn shǒu zhī lǐ
shǒu xià kāo gāo
shǒu lǔ lǜ
mù rán huí shǒu
jué mìng zhēng shǒu