支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
风度高雅的人;才德超卓的人。
引《南史·王规传》:“王威明•风韵遒上,神峰标映,千里絶迹,百尺无枝,实俊人也。”唐 刘禹锡 《唐故衡州刺史吕君集纪》:“五行秀气,得之居多者为俊人。”清•方苞 《谢季方传》:“然先君子所交,皆 楚 越 遗老、乡邦俊人。”柳亚子 《呈谢老觉哉一律》:“落落 湖 湘 几俊人?怜他 黄 宋 早成尘。”
拼音:jùn rén
["①由类人猿进化而成的能制造和使用工具进行劳动、并能运用语言进行交际的动物。如 ~类。②别人,他人:“~为刀俎,我为鱼肉”。待~热诚。③人的品质、性情、名誉。如 丢~,文如其~。"]详细解释
["①才智出众的人。如 ~杰。~伟。~彦(才智杰出的人)。~爽。~造(学识造诣很深的人)。②容貌美丽。如 ~俏。~美。~秀。~逸(俊美洒脱,不同凡俗)。英~。"]详细解释
yù yòng wén rén
shì rén
zhōng guó rén mín kàng rì zhàn zhēng jì niàn guăn
jǐng sè yí rén
liáng rén
wǔ dìng rén shēng
dá luó pí tú rén
shàng yáng bái fà rén
rén zào xiān wéi
huāng wú rén jì
lín rén
băo rén
rén mài
yì rén
jùn gāo
shuăng jùn
dí rén
yí rén
zēng rén
xiăo niăo yī rén
jūn zǐ rén
rén shēng zhé xué
fēng rén shī
máo rén
qù ruò wú rén
líng rén
bù yàn rén wàng
huǒ gōng dào rén
jīn huā fū rén
yǐ rén lú xià
huò fú yóu rén
xiān rén guì
jiā rén chí mù
shā chù huó rén
shǒu rèn chóu rén
guò yīn rén