支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
光焰;光华。
古印度对摩尼珠(即清净如意宝珠)的别称。
引唐•李群玉 《赠魏三十七》诗:“莫放焰光高二丈,来年烧杀杏园花。”唐•封演 《封氏闻见记·贡举》:“进士初擢第,头上七尺焰光。”
古 印度 对摩尼珠(即清净如意宝珠)的别称。
引《法苑珠林》卷四:“其土常有自然釜鍑。有摩尼珠,名曰焰光……置於鍑下,饭熟光灭。”
["①太阳、火、电等放射出来耀人眼睛,使人感到明亮,能看见物体的那种东西。如 阳~。月~。火~。~华(明亮的光辉)。②荣誉。如 ~临(敬辞,意含宾客来临给主人带来光彩)。~顾。~复。③使显赫。如 ~大。~宗耀祖。④景物。如 春~明媚。⑤光滑。如 ~滑。~洁。~泽。⑥完了,一点不剩。如 杀~烧~。吃~用~。⑦露着。如 ~膀子。⑧单,只。如 ~剩下一口气。⑨姓。"]详细解释
["①火光。如 光~。②火苗。如 火~。烈~。气~。"]详细解释
piàn guāng líng yǔ
păo guāng
guāng guāng zhà
liàng guāng
mù guāng
míng guāng guāng
jī guāng
guāng dăo xiān wéi
àn dàn wú guāng
guāng biāo
yăng guāng
jìng guāng
guāng jīng
guāng bì
yào yăn zhēng guāng
shēng yàn
guāng yùn
háo guāng
zèng guāng wă liàng
quán yàn
chéng guāng
lín guāng
făn zhào huí guāng
shū guāng
yào mù jīng guāng
huà xué pāo guāng
chāo guāng
jué hòu guāng qián
guāng xuān
xī guāng
guāng shào
zhōu guāng zhào
guāng yín zǐ
ěr guāng zú
guāng huī duó mù
dă guāng gùn ér