支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
争执。
英dispute;
愤怒的、厉害的、吵闹的或长时间的争论或吵架。
英wrangle;
多所争执;纠纷。
引《宋书·律历志中》:“历数难明,前代通儒多共纷争。”宋•苏轼 《高邮陈直躬画雁》诗之二:“众禽事纷争,野鴈独闲絜。”明•叶襄 《感旧》诗:“洛 蜀 纷争日,君王宵旰时。内朝私鬭急, 河 北捷书迟。”范文澜 蔡美彪 等《中国通史》第二编第二章第六节:“汉宣帝 时, 匈奴 统治阶级内部发生严重的纷争,五个单于争夺统治权。”
纠纷争执。
例如:「这两人因意见不合,时起纷争。」
反和洽 协调
拼音:fēn zhēng
释义:多所争执;纠纷
["①力求获得,互不相让。如 ~夺。竞~。~长论短。②力求实现。如 ~取。~气。~胜。③方言,差,欠。如 总数还~多少?④怎么,如何(多见于诗、词、曲)如 ~不。~知。~奈。"]详细解释
["①众多,杂乱。如 ~~。~繁。~杂。~飞。~纭。五彩缤~。~乱。~扰。~争。②古代旗子上的飘带。"]详细解释
jī wù zhēng shí
dòu zhēng
kǒu shé zhī zhēng
zhēng hóng dǒu zǐ
fēn fēn răo răo
fēn fēn yáng yáng
fēn fēn bù yī
zhēng qiáng hào shèng
zhí zhēng zhēng
dòu zhēng dòu hé
fēn zhēng
fēn fán
kàng zhēng
fēn ruò
fēn qí
zhēng fēng
gé mìng zhàn zhēng
zhēng dì
fēn yùn
sè căi bīn fēn
liăng hǔ xiāng zhēng
zhēng qiáng dòu hěn
zhēng jiào
zhēng kěn
zhēng qián
gāo lú zhàn zhēng
fēn ráo
zhēng xiào
zhàn zhēng lùn
zhēng jìn
biàn zhēng
dàn fū zhēng dào
yǒng yuè zhēng xiān
péng dăng zhī zhēng
fēn fán fù zá
wàn xiàng fēn luàn