支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
古代;古时候。
例往古来今。
英in ancient times;
古昔;从前。
引《韩非子·难言》:“时称诗书,道法往古,则见以为诵。”《史记·外戚世家》:“往古国家所以乱也,由主少母壮也。”南朝 宋•慧通 《驳顾道士夷夏论》:“然夫大道难遵,小成易习,自往古而致叹,非来今之所慨矣。”鲁迅 《华盖集·杂感》:“仰慕往古的,回往古去罢!”
过去、往昔。
引《汉书·卷六四下·贾捐之传》:「求之往古则不合,施之当今又不便。」《文选·东方朔·非有先生论》:「进不能称往古,以广主意;退不能扬君美,以显其功。」
拼音:wǎng gǔ
释义:古昔;从前。
["①时代久远的,过去的,与“今”相对。如 ~代。~稀(人七十岁的代称,源于杜甫《曲江》“人生七十古来稀”)。~典。~风。~训。~道(a.指古代的道理;b.古朴;c.古老的道路)。②古体诗的简称。如 五~(五言古诗)。七~(七言古诗)。③姓。"]详细解释
["①去,到。如 ~返。~复。~还( huán )。~来。交~。向~。勇~直前。②过去。如 ~昔。~日。~事。~古。~常。以~。一如既~。③同“望”。"]详细解释
gǔ shēng wù
gǔ ěr bān tōng gǔ tè shā mò
gǔ gǔ guài guài
qiān gǔ dú bù
qiān gǔ hèn
qiān gǔ zuì rén
dú wăng dú lái
gǔ jīn xiăo shuō
fù gǔ
gǔ yàn
wăng lì
hēi gǔ lóng dōng
xīn wăng
gǔ fó
qīng dēng gǔ fó
wăng shì
tōng gǔ
lái lái wăng wăng
jìn wăng
jīn gǔ xué pài
gǔ huáng
xián wăng
ào gǔ sī dōu
gǔ biàn tài
zhuó gǔ zhǔn jīn
tài lái pǐ wăng
jiàn wăng rú lái
huí huán wăng fù
shì wăng rì qiān
shí niàn wăng shēng
zhī wăng jiàn jīn
gǔ lóu zǐ
mǐn ér hăo gǔ
zhāng tān huái gǔ
zhā gǔ dīng
zéi gǔ zǐ