支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
春将尽。
引唐•王建 《谢田赞善见寄》诗:“自知酒病衰肠怯,遥怕春残百鸟凌。”五代 齐己 《蝴蝶》诗:“日晚来仍急,春残舞未慵。”宋•陆游 《南郑马上作》诗:“南郑 春残信马行,通都气象尚峥嶸。”
《春残》是唐末五代诗人翁宏创作的五言律诗。该诗写女子春末怀人,反复抒写其触景伤怀,忧思难解之情。诗中颔联“落花人独立,微雨燕双飞”两句,融情入景,写得工丽自然,成为千古名句。
["①一年的第一季。如 ~季(农历正月至三月)。~节。~色。~晖(春天的阳光,喻父母的恩情)。~山(春天的山,山色如黛,喻妇女的眉毛)。~秋(➊春季和秋季;➋指年月;➌指人的年岁,如“~~正富”;➍指中国古代的编年体史书,鲁国的《春秋》。亦泛指历史或历史著作;➎中国的历史上的一个时代)。②两性相求的欲望。如 ~心。怀~。③生机。如 大地回~。④姓。"]详细解释
["①害,毁坏。如 ~害。摧~。②不完全,余下的。如 ~余。~阳。~存。~废。~佚。苟延~喘。③凶恶。如 ~忍。~酷。凶~。"]详细解释
zhuó shǒu chéng chūn
hóng chūn
chūn xī
liǔ zhé huā cán
rú lín chūn fēng
zhè bù guò shì chūn tiān
cán liú
chūn shē
chūn bì
chūn xuān
zì xiāng cán hài
chūn yīn
jīng chūn
chūn fāng
măi chūn
wāng cán
pí lóng cán jí
bào cán shǒu què
qīng chūn
cán pā
chūn jū
chūn shēn
chūn niú tú
chūn gāo zhǐ
chūn fēng zhōng zuò
zuǒ téng chūn fū
chūn huáng
tàn chūn jiăn
gǔn gǔn chūn cháo
xiōng cán bào lì
cán guī duàn bì
shèng cài cán gēng
chūn huī yǒng zhàn
yí chūn miàn
cán tāng shèng fàn
yù suì xiāng cán