支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
孤单的野鸭。
引唐•王勃 《滕王阁序》:“落霞与孤鶩齐飞,秋水共长天一色。”宋•张元干 《念奴娇》词:“旧游何处,落霞空映孤鶩。”元•钱惟善 《南江夕照》诗:“孤鶩倒飞天上下,长虹高卧水中央。”
["①幼年死去父亲或父母双亡。如 ~儿。遗~。托~。~寡鳏独(孤儿,寡妇,无妻或丧妻的人,年老无子女的人)。②单独。如 ~单。~独。~立。~僻。~傲。~茕(单独无依然)。~介。~身。~危。~芳自赏。~苦伶仃。~掌难鸣。~云野鹤(喻闲逸逍遥的人)。③古代帝王的自称。如 ~家。~王。④古同“辜”,辜负。"]详细解释
["◎鸭子。如 趋之若~(喻很多人争着去,含贬义)。"]详细解释
liăn gū guăi
gū dăn
gū chán
xù gū niàn guă
lì gū chóng
gū gū líng líng
sì gū
gū biāo
gū shēn zhī yǐng
gū biăn
gū cáng
gū huàn
gū mèn
gū xué
gū zāng
gū lǚ
gū sǒng
gū tū
gū yì
gū lán
dào guă chēng gū
bào gū yàn
gū ēn
chēng lí gū tú
gū jiǒng
gū jiàn
gū shù
gū cí shēng zhí
dú gū hún
gū wén zhī yì
gū dēng qīng yǐng
gū dú qiú bài
gū jūn dú zhàn
lì qióng shì gū
dú gēn gū zhǒng
gū yàn chū qún