支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
1.臣属;臣僚。 2.指太仆。
pú chén ㄆㄨˊ ㄔㄣˊ
(1).臣属;臣僚。《书·冏命》:“仆臣正,厥后克正;仆臣谀,厥后自圣。” 孔 传:“言仆臣皆正,则其君乃能正;仆臣谄谀,则其君乃自谓圣。”
(2).指太仆。
["◎向前跌倒。如 ~倒。前~后继。","①被人雇佣差遣服务的人,与“主”相对。如 ~人。~从。②旧谦称“我”。"]详细解释
["①君主时代的官吏,有时亦包括百姓。如 ~僚。~子。~服。君~。②官吏对君主的自称:“王必无人,~愿奉璧往使。”③古人谦称自己。④古代指男性奴隶。如 ~仆。~虏。"]详细解释
gōng pú
nǚ pú
pú pú
pú rén
pú tóng
luàn chén
zéi chén
yuán chén
móu chén
rù chén
fǔ chén
chén dào
dào chén
shuài chén
chén yù
bà chén
biān chén
shěng chén
zhà chén
jiāng chén
cí chén
fāng chén
zēng chén
kāi guó gōng chén
guān chén
dòu chén
gēng pū
gèng pú nán zhōng
jūn rǔ chén sǐ
luó biàn chén dào
sòng liáng chén
guì jí rén chén
jī lǚ zhī chén
dōng míng chén
qún pú
fù xiăn bù chén