支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
神州的别名。
蒙古语译音。牧地;地域;经界。
引《淮南子·墬形训》:“东南神州曰农土。”高诱 注:“东南辰为农祥, 后稷 之所经纬也。故曰农土。”
引《元史·特薛禅传》:“太祖 在 迭蔑可儿 时,有旨分赐 按陈 及其弟 火忽、册 等农土。”原注:“农土,犹言经界也。”
1.神州的别名。 2.蒙古语译音。牧地;地域;经界。
["①种庄稼,属于种庄稼的。如 务~。~业。~田。~产。~垦。~家。~忙。~民。~妇。~奴。②种庄稼的人。如 贫~。菜~。谷贱伤~。③姓。"]详细解释
["①地面上的泥沙混合物。如 ~壤。黄~。②疆域。如 国~。领~。③本地的,地方性的。如 故~。④民间生产的(区别于“洋”)如 ~方(民间流传的药方,亦称“偏方”)。⑤不合潮流。如 ~气。⑥未熬制的鸦片。如 烟~。⑦中国古代乐器八音之一。⑧中国少数民族,主要分布于青海省。如 ~族。⑨姓。"]详细解释
nóng huì
nóng dīng
nóng jiù huì
tài suì tóu shàng dòng tǔ
tǔ huáng
tǔ bāng tǔ chéng qiáng , qióng bāng qióng chéng wáng
gāo lǐng tǔ
pín nóng
qí nóng
tǔ bēng
tǔ cí
tǔ qiāng
guăng tǔ
tǔ sè
fán tǔ
gǔn tǔ
máo tǔ
tǔ xíng
nóng zhèng
fù yù zhōng nóng
shuài tǔ tóng qìng
nóng sì
tóng tǔ
tǔ fù
nóng fù
bù xí shuǐ tǔ
kăn tǔ màn
sān fó tǔ
tǔ zuò péng
dà sī nóng zhēn
láo găi nóng chăng
cùn tǔ cùn jīn
guó tǔ guī huá
tǔ răng pōu miàn
póu tǔ wèi gān
tǔ jiā zhī jǐn