支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
见“谦尊而光”。
尊者虽谦抑退让,但其德性更见光明磊落。语本后多用为谦退之意。
引《易经·系辞下》:「谦,尊而光。」《晋书·卷四十七·傅玄传》:「时太傅东海王越辅政,祗既居端右,每宣君臣谦光之道,由此上下雍穆。」《儒林外史·第一八回》:「三公子著实谦光,当下同诸位作了揖。」
素有才辨,元宗以国师礼之。行无羁检,尤嗜酒食肉。显德中,作赏花诗讽及时事。《五代史补》收其赏花诗一首,《全唐诗》据此收录。《全五代诗》收其诗三首。但宋人多称其赏花诗实为文益咏牡丹之作。谦光事迹又与谦明相近,疑《五代史补》所记,即据此二人事迹传闻附会而成。
拼音:qiān guāng
释义:谓尊者谦虚而显示其光明美德。
["①太阳、火、电等放射出来耀人眼睛,使人感到明亮,能看见物体的那种东西。如 阳~。月~。火~。~华(明亮的光辉)。②荣誉。如 ~临(敬辞,意含宾客来临给主人带来光彩)。~顾。~复。③使显赫。如 ~大。~宗耀祖。④景物。如 春~明媚。⑤光滑。如 ~滑。~洁。~泽。⑥完了,一点不剩。如 杀~烧~。吃~用~。⑦露着。如 ~膀子。⑧单,只。如 ~剩下一口气。⑨姓。"]详细解释
["◎虚心,不自满,不自高自大。如 ~下。~让。~冲(谦虚)。~和。~卑。~厚。~逊。~恭。~虚。~受益。"]详细解释
qiān yán
qiān hēng
qiān dàn
guāng căi lù lí
shēng wù guāng
jīn guāng shăn shăn
guāng băn băn
guāng căi zhào rén
guāng gùn ér
fēng guāng yǐ nǐ
guāng xiān
sháo guāng
qiān yì
qiān rén
guāng bì
yà guāng
qiān nì
fù qiān
zhǔ guāng
guāng míng dà dào
zhàn guāng
qiān tào
lài wén guāng
chǔ guāng
luò shān jī guāng huà xué yān wù shì jiàn
qiān sù
hóng guāng
guāng qián qǐ hòu
guāng ní
bèi guāng xìng
fèn guāng jìng
zá sàn guāng
jiǔ dăo guāng xuān
bù fù sháo guāng
guāng míng huī zhāng
qí guāng yì căi