支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
世袭;传代。
长子。
指继承为嫡长子。
即丞司。承,通“丞”。
引《左传·昭公二十年》:“承嗣大夫,强易其贿。”杜预 注:“承嗣大夫,世位者也。”汉•蔡邕 《太傅祠堂碑铭》:“子子孙孙,承嗣无彊(疆)。”
引《大戴礼记·曾子立事》:“使子犹使臣也,使弟犹使承嗣也。”卢辩 注:“承嗣谓冢子也。”
引清•昭槤 《啸亭续集·明大礼仪》:“世宗 由外藩即位,乃为继统,并非承嗣。”
引《墨子·尚贤上》:“故士者所以为辅相承嗣也。”孙诒让 间诂引 孔广森 云:“承,丞也……嗣,当读为‘司’。丞司者,官之偏贰。”
世袭。
引《左传·昭公二十年》:「承嗣大夫,强易其贿。」
继承。
引《三国演义·第四回》:「皇帝承嗣,海内侧望。」《儒林外史·第六回》:「叫家人请了两位舅爷来商量,要立大房里第五个姪子承嗣。」
(1)世袭;传代。(2)长子。(3)指继承为嫡长子。(4)即丞司。承,通“ 丞 ”。
["①接续,继承。如 ~后(以后)。~岁(来年)。~响(继承前人之业,如回声之相应)。~徽(继承先人的美德、声誉)。②子孙。如 后~。~子。"]详细解释
["①在下面接受,托着。如 ~重。~受。②担当,应允。如 ~担。~当。~包。~做。~认。③受到,蒙受。如 ~蒙。~恩(蒙受恩泽)。④继续,接连。如 继~。~平(指社会比较持久安定的局面)。~前启后。⑤顺从,迎合。如 奉~。~颜候色(顺着别人颜色办事)。⑥姓。"]详细解释
jì jì chéng chéng
chéng bāo
chéng fèng
chéng xiū
sì yè
chéng tí
chéng xù
dāo chéng
bǐng chéng
chéng yǔn
sì xīng
tiē chéng
shèn zhōng chéng shǐ
sì suì
kǒu ěr xiāng chéng
chéng yún
sì rén
chéng sūn
jué sì
xiāng făn xiāng chéng
chéng chǔ
chéng shàng qǐ xià
guǐ chéng
chéng xiāo
chéng shǒu
kāi sì
chéng níng
xì sì
gǔn zhù zhóu chéng
jiàn sì
chéng míng lú
tiān xià chéng píng
xuān huà chéng liú
pī pàn jì chéng
chéng tiān zhī yòu
gǔn zǐ zhóu chéng