支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
诚恳。亦指诚恳的心。
引汉•王褒 《四子讲德论》:“陈恳诚於本朝之上,行话谈於公卿之门。”《后汉书·东海恭王彊传》:“十七年而 郭后 废, 彊 常慼慼不自安,数因左右及诸王陈其恳诚,愿备蕃国。”前蜀 杜光庭 《胡贤常侍安宅醮词》:“请灵寳符文,按太玄科典,降延真圣,披露恳诚。”宋•王谠 《唐语林·补遗四》:“念尔恳诚,吾令尔墟内石大小俱成砚,苟用者义理速解,以旌尔志。”孙中山 《革命原起》:“坚如 聪明好学,真挚恳诚。”
诚恳,亦指诚恳的心
出处
1、《孔子家语·屈节解》:“躬敦厚,明亲亲,尚笃敬,施至仁,加恳诚,致忠信,百姓化之。”
2、 汉 王褒 《四子讲德论》:“陈恳诚於本朝之上,行话谈於公卿之门。”
3、《后汉书·东海恭王彊传》:“十七年而 郭后 废, 彊 常戚戚不自安,数因左右及诸王陈其恳诚,愿备蕃国。”
4、前蜀 杜光庭 《胡贤常侍安宅醮词》:“请灵寳符文,按太玄科典,降延真圣,披露恳诚。”
5、宋 王谠 《唐语林·补遗四》:“念尔恳诚,吾令尔墟内石大小俱成砚,苟用者义理速解,以旌尔志。”
6、孙中山 《革命原起》:“ 坚如 聪明好学,真挚恳诚。”
["①真诚。如 诚~。~求。~托。~切。~谈。~请。~辞。勤~。②请求。如 ~情。哀~再三。"]详细解释
["①真心。如 ~恳。~朴。~实。~挚。忠~。心悦~服。②实在,的确。如 ~然。~有此事。"]详细解释
chéng huáng chéng kǒng
zhì chéng
chéng shù
chéng què
tóu chéng făn gē
bào chéng shǒu zhēn
qī chéng
sù chéng
chéng shì
chéng qí
chéng fú
chéng guī
chéng shǐ
qín chéng
dān chéng
zhōng kěn
chéng shēn
tuī chéng bù xìn
jiă chéng
zhūn chéng
chéng míng
kěn chéng
pǔ nè chéng dǔ
quán kěn
sī chéng
xiū chéng
xiū cí lì chéng
cún chéng
xián āi zhì chéng
ān lóng chéng shì
jīng chéng guàn rì
míng lǐ chéng xìn
chéng xīn jìng yì
chéng zhāi tǐ