支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
臣下对别国谦称本国国君。
引《国语·鲁语上》:“展禽 使 乙喜 以膏沐犒师,曰:‘寡君不佞,不能事疆埸之司,使君盛怒,以暴露於弊邑之野,敢犒舆师。’”《韩非子·难四》:“叔孙穆子 趋进曰:‘诸侯之会,寡君未尝后 卫 君也,今子不后寡君一等,寡君未知所过也。’”唐•李公佐 《南柯太守传》:“右相曰:‘寡君不以弊国远僻,奉迎君子,託以姻亲。’”
寡德的君主。古代臣民对他国自称本国君主的谦词。
引《左传·桓公十八年》:「寡君畏君之威,不敢宁居,来修旧好。」
拼音:guǎ jūn,
释义:是指臣下对别国谦称本国国君。
["①封建时代指帝王、诸侯等。如 ~主。~子(a.旧指贵族、统治者及其代言人;b.指品行好的人,如“正人~~”)。~王。~上。国~。~权。~临。~侧。②古代的封号。如 商~。平原~。信陵~。长安~。③对对方的尊称。如 张~。诸~。"]详细解释
["①少,缺少。如 ~薄。~恩。~陋。~趣。优柔~断。~不敌众。孤陋~闻。~廉鲜( xiǎn )耻(不廉洁,不知耻)。清心~欲。②淡而无味。如 ~味。清汤~水。③妇女死了丈夫。如 ~妇。~母。~居。守~。"]详细解释
jūn zǐ zhī jiāo dàn rú shuǐ
lù lù guă hé
gū lòu guă wén
gū guă
jūn zhǔ
mèng cháng jūn
jūn zǐ xíng
guă huān
shì jūn zǐ
gū chéng guă rén
huó guă
xiàn tài jūn
è jūn
yǔ jūn
jūn guó
fān jūn
bù jūn
shăo jūn
zhuān jūn
jūn zǐ fēng
hăn wén guă jiàn
jìng jūn
jūn tǐ
guă wéi
guă xiăo jūn
zhòng guă mò dí
rǔ suān jūn
jūn léi sàn
jūn chàng chén hè
líng ruò bào guă
guă ēn shăo yì
chī guă cù
qīng jiăn guă yù
chū zhèn zhī jūn
yīn lòu jiù guă
yōu yōu guă huān