支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
犹土兵。
犹土兵。 宋 时对本地军队之称。
引宋•岳飞 《奏措置曹成事宜状》:“仍仰 广东西路 帅臣,起发逐路洞丁、刀弩手、将兵、土军、弓手、民兵,疾速躬亲统率前去。”《宋史·河渠志七》:“招收土军五十人,巡逻堤堰。”
["①武装部队。如 ~威。~服。行( xíng )~。~功。~犬。~备。~纪。~衔。~阀。~令状。异~突起。溃不成~。②军队的编制单位,是“师”的上一级。③泛指有组织的集体。如 劳动大~。"]详细解释
["①地面上的泥沙混合物。如 ~壤。黄~。②疆域。如 国~。领~。③本地的,地方性的。如 故~。④民间生产的(区别于“洋”)如 ~方(民间流传的药方,亦称“偏方”)。⑤不合潮流。如 ~气。⑥未熬制的鸦片。如 烟~。⑦中国古代乐器八音之一。⑧中国少数民族,主要分布于青海省。如 ~族。⑨姓。"]详细解释
pěng tǔ jiā tài shān
jūn rén
jūn fá
tǔ lóng
sāng tǔ zhī fáng
tǔ gùn
dōng tǔ liù zǔ
jūn yíng
yì yǒng jūn jìn xíng qū
tǔ méi sù
jūn líng zhòng rú shān
tǔ găi
tǔ huà
xiāo jūn
jìng tǔ
xià jūn
jūn jié
wă jiě tǔ bēng
xióng jūn
jiàn tǔ
cóng jūn xíng
tǔ bó
zhōng yāng jūn
tǔ ěr qí rén
shuǐ lái tǔ yăn
niān tǔ fěi
quán néng guàn jūn
liăo wàng jūn
săo tǔ
fù tǔ
yún huī jiāng jūn
tǔ mù pù
tǔ mán tou
jūn shén
liè tǔ fēng jiāng
bá shān jūn