支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
亦作“龙路”。
亦作“龙路”。天子之车。
引《文选·张衡<东京赋>》:“龙輅充庭,云旗拂霓。”薛综 注:“马八尺曰龙;輅,天子之车也,故曰龙輅。”唐•钱起 《朝元阁赋》:“农务暇,霜气澄,天门闢,龙輅升。”宋•姜夔 《铙歌吹曲·上帝命》:“璇题玉除,龙路孔盖。”
《文选·张衡〈东京赋〉》:“龙辂充庭,云旗拂霓。”薛综注:“马八尺曰龙;辂,天子之车也,故曰龙辂。”唐钱起《朝元阁赋》:“农务暇,霜气澄,天门辟,龙辂升。”宋姜夔《铙歌吹曲·上帝命》:“璇题玉除,龙路孔盖。”
["①古代车辕上用来挽车的横木。②古代的一种大车。"]详细解释
["①传说中的一种长形、有鳞、有角的神异动物,能走,能飞,能游泳,能兴云作雨。如 ~舟。~灯。~宫。~驹(骏马,喻才华出众的少年)。画~点睛。~蟠虎踞。②古生物学中指一些巨大的有四肢有尾或兼有翼的爬虫。如 恐~。③封建时代用作皇帝的象征,或称关于皇帝的东西。如 ~颜。~体。~袍。④姓。"]详细解释
lóng wǔ
lóng biāo
lóng zhăo huái
lóng xiáng fèng zhù
lín hé zhăo lóng
lóng gōng
lóng huì
lóng xiàn
lóng liáo
lóng lòu
lóng xiāng bō
lóng qì
lóng guăn
lóng zhōu zòng
lóng téng hǔ yuè
lóng xián
lóng tāo
lóng shǒu
lóng yá căo
lóng dí
lóng yú
lóng zhān
qīng lóng yăn yuè dāo
qún lóng wú shǒu
dēng lóng wèi
lóng tú lăo zǐ
dùn chǐ lóng lèi
fú lóng gān
yáo lù
bù biàn lóng shé
yù lóng bīn tiān
bái ěr lóng
jīng lóng méi
fēng chéng lóng jiàn
jiāo lóng dé yǔ
lóng lóu fèng shi