支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
孤零零的村庄。
引唐•韦应物 《自巩洛行入黄河即事寄府县寮友》诗:“孤村几处临 伊 岸,一鴈初晴下朔风。”宋•晁冲之 《夜行》诗:“孤村到晓犹灯火,知有人家夜读书。”明•范受益 王錂 《寻亲记·相逢》:“孤村闻犬吠,风雪夜归人。”苏曼殊 《淀江道中口占》:“孤村隐隐起微烟,处处秧歌竞插田。”
拼音:gū cūn
释义:孤零零的村庄,
出自《自巩洛行入黄河即事寄府县寮友》
["①幼年死去父亲或父母双亡。如 ~儿。遗~。托~。~寡鳏独(孤儿,寡妇,无妻或丧妻的人,年老无子女的人)。②单独。如 ~单。~独。~立。~僻。~傲。~茕(单独无依然)。~介。~身。~危。~芳自赏。~苦伶仃。~掌难鸣。~云野鹤(喻闲逸逍遥的人)。③古代帝王的自称。如 ~家。~王。④古同“辜”,辜负。"]详细解释
["①乡村;村庄。如 ~子。~塾(旧时农村中的私塾)。~民。②粗野;粗俗。如 ~野。~俗。~话。~气。"]详细解释
sā cūn mà jiē
cūn mín
tù sǐ gū bēi
cūn pèi
yú cūn
gū dú
cūn shú
gū lòu
cūn cái
cūn chǔn
chū cūn
liú cūn
gū cè
niàn cūn
gū tè
gū zǐ
cūn niàng
yù gū tái
cūn qiú
cūn sī
cūn jiāo
cūn lào jiǔ
gū chén niè zǐ
gū yì
chēng lí gū tú
gū dú guān guă
yí mín bìng cūn
gū wén duàn jù
pù zăi cūn
méi cūn tǐ
gū luán zhào jìng
gū dēng qīng yǐng
cūn èr dài
bù liù gū
gū guă lăo rén
xíng gū jì mìng