支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
厅堂和内室。
指母与妻。
引《论语·先进》:“由 也升堂矣,未入於室也。”皇侃 疏:“窗、户之外曰堂,窗、户之内曰室。”《礼记·仲尼燕居》:“室而无奥阼,则乱於堂室也。”《后汉书·桥玄传》:“操 以幼年,逮升堂室,特以顽质,见纳君子。”清•顾炎武 《郡县论六》:“譬之有窖金焉,发於五达之衢,则市人聚而争之,发於堂室之内,则唯主人有之,门外者不得而争之。”
引《文选·陆机<赴洛>诗之一》:“感物恋堂室,离思一何深。”刘良 注:“堂谓母,室谓妻。”
["①正房,高大的房子。如 ~屋。~客。~倌。礼~。澡~。②同祖父的亲属关系。如 ~房。~兄弟。③旧时官吏审案办事的地方。如 大~。公~。过~。④量词。如 上了一~课。一~家具。"]详细解释
["①屋子,房间,亦指家。如 居~。教~。会客~。温~。引狼入~。②家,家族。如 皇~。女有家,男有~。③机关团体内部的工作单位。如 档案~。④古指妻子(亦指为子娶妻或以女嫁人)如 妻~。继~。⑤刀剑的鞘。⑥墓穴。⑦星名,二十八宿之一。"]详细解释
táng huáng zhèng dà
tóng shì cāo gē
qī pǐn huáng táng
qiān shì cháng
gōng shì
căo táng
fáng shì
shì jì
qiū shì
yǐn shì
shì zhái
quán shì
lián táng
shū táng
táng yǔ
zhāi táng
bái shì
chuān shì
tiān táng dì yù
xiăng táng
jiā táng
xuān shì
táng tú
fú táng
míng shì dú guān
ào táng
yán shì
zhōng shì
bā bái shì
liè níng shì
gēng lǐ táng
lǐ rén táng
táng duàn
fù zhēn táng
jiāo zōng shí shì
yù táng tǐ