支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
同“妍辞”。
引唐•黄滔 《汉宫人诵<洞箫赋>赋》:“丽藻上闻於天子,妍词遍诵於宫人。”宋•陆游 《齐天乐·左绵道中》词:“倚瑟妍词,调铅妙笔,那写柔情芳艷。”罗惇曧 《文学源流》:“苟抽秘思,骋妍词,斯焉採摭,靡能尽者,抑亦文章之灵囿已。”
["①美丽。如 ~媸(美好和丑恶)。百花争~。②巧。如 ~捷。"]详细解释
["①语言里最小的可以独立运用的单位。如 ~汇。~书。~典。~句。~序。~组。②言辞,话语,泛指写诗作文。如 歌~。演讲~。誓~。~章。~律(文词的声律)。③中国一种诗体(起于南朝,形成于唐代,盛行于宋代。本可入乐歌唱,后乐谱失传,只按词牌格律创作)如 ~人。~谱。~牌。~调( diào )。~韵。~曲。"]详细解释
yī miàn zhī cí
máo zé dōng shī cí jí
xīn míng cí
cí diăn
făn yì cí
cí zăo
tiě zǐ cí
tuō cí
dá cí
shù yù cí
cí xù
tǐ cí
yán xiáng
ráo cí
cí zōng
yāo yán
chī yán
cí mào
píng cí
míng cí
jiā líng cí
cí fù kē
chōu tán cí
cí tǐ
xùn cí
hǔ pò cí
tóng yuán cí
fú cí
chōu mì chěng yán
lián xì cí
shī cí gē fù
wèi cí luó jí
cí bù dài lǐ
pō yǒu wēi cí
miào xiāng cí
xū fèi cí shuō