支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
明亮。
昭彰。
谓词采明丽。
见“烂炳”。
引汉•王充 《论衡·超奇》:“天晏,列宿焕炳。”《西京杂记》卷三:“作蟠螭以口衔灯。灯燃,鳞甲皆动,焕炳若列星而盈室焉。”唐•吴筠 《游仙》诗之十九:“烛龙发神曜,阴野弥焕炳。”
引唐•刘知几 《史通·古今正史》:“自是以来,春秋考纪亦以焕炳;而忠臣义士,莫之撰勒。”
引《后汉书·应劭传》:“文章焕炳,德义可观。”唐•刘知几 《史通·叙事》:“条贯有伦,则焕炳可观,有足称者。”
拼音:huàn bǐng,
释义为明亮,昭彰,词采明丽,
出自《论衡·超奇》,《史通·古今正史》。
["①光明,显著。如 彪~。~蔚。~映。~焕。~耀。②点,燃。如 ~烛。"]详细解释
["◎光明。如 ~发。~炳(明亮)。~丽。~赫。~蔚。~然一新。"]详细解释
huàn càn
bǐng bǐng lăng lăng
bǐng bǐng xiăn xiăn
huàn huàn
biāo bǐng
róng guāng huàn fā
xuàn huàn
càn huàn
càn làn bǐng huàn
bǐng rú guān huǒ
bǐng huàn
huàn bǐng
jǐng huàn
ā bǐng
zhào huàn
huàn zhāng
huàn hè
huàn rán
bǐng yù
bǐng yào
huàn yào
bǐng bào
bǐng bó
bǐng fā
bǐng lín
bǐng yè
fēi bǐng
biāo bǐng qiān qiū
biāo bǐng qīng shǐ
yuán chóng huàn
bǐng zhú ér xué
wén căi bǐng huàn
huàn fā shēng jī
léi huàn liú jiàn