支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
指龙。拳曲貌。
亦作“龙虯”。
指龙。
引宋•张耒 《龟陵湾阻风三日遥祷孤山而风止》诗:“天寒波涛恶,岸窟腾龙虬。”元•大訢 《送张清夫》诗:“风水愁催画鷁飞,松杉喜作龙虯舞。”鲁迅 《汉文学史纲要》第四篇:“其辞(指《离骚》)述己之始生,以至壮大……称古帝,怀神山,呼龙虬,思佚女。”
拳曲貌。见“龙虬”。
引《初学记》卷二八引 晋•傅玄 《桃赋》:“根龙虬而云结兮,弥万里而屈盘。”
["①古代传说中有角的小龙。如 ~龙。②拳曲。如 ~曲(盘绕弯曲)。~须。~髯(拳曲的胡须,特指两腮上的胡须)。"]详细解释
["①传说中的一种长形、有鳞、有角的神异动物,能走,能飞,能游泳,能兴云作雨。如 ~舟。~灯。~宫。~驹(骏马,喻才华出众的少年)。画~点睛。~蟠虎踞。②古生物学中指一些巨大的有四肢有尾或兼有翼的爬虫。如 恐~。③封建时代用作皇帝的象征,或称关于皇帝的东西。如 ~颜。~体。~袍。④姓。"]详细解释
lóng bó
pán lóng jù hǔ
hǔ fú lóng jié
lóng gāo
lóng gǒng
lóng huāng
lóng huáng
lóng jīn
lóng kē
lóng tú
chē mă rú lóng
diāo lóng
lóng nǚ
wǔ lóng chē
shuǐ lóng tóu
tiān lóng
lóng mă jīng shén
qiú kē
lóng fèng tuán chá
niè lóng
rén lóng
chī lóng
qián lóng fú hǔ
jiă hǔ xún lóng
chí lóng
lóng xiāng bào biàn
lóng chuán wū pào
sì lóng fēi lóng
bái ěr lóng
jīng lóng méi
wèi jué shuāng lóng
shā luò wéi lóng
pī nì lóng lín
lóng quán tài ē
shàng lóng yà mù
tuò lóng yī