支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
亦作“谑辞”。
戏笑的言辞;开玩笑的话。
亦作“謔辞”。戏笑的言辞;开玩笑的话。
引《朱子全书》卷三五:“此乃今之轻薄子,好作謔词,嘲乡里之类,为一乡所疾苦者。”明•谢谠 《四喜记·风月青楼》:“謔辞休听,细评论。不如风月生涯好,只怕从良福分轻。”清•恽敬 《张子实临徐俟斋尺牍书后》:“俟斋 随手作书,庄语謔词具见格调。”
["①语言里最小的可以独立运用的单位。如 ~汇。~书。~典。~句。~序。~组。②言辞,话语,泛指写诗作文。如 歌~。演讲~。誓~。~章。~律(文词的声律)。③中国一种诗体(起于南朝,形成于唐代,盛行于宋代。本可入乐歌唱,后乐谱失传,只按词牌格律创作)如 ~人。~谱。~牌。~调( diào )。~韵。~曲。"]详细解释
["◎开玩笑。如 戏~。~浪(戏言放荡)。谐~。~而不虐(开玩笑但不令人难堪)。"]详细解释
tiāo xuè
yǔ qì cí
xīn míng cí
shī cí
lián jiē cí
máng cí
zàn cí
pàn cí
wén cí
fū cí
xuè cháo
bó xué hóng cí
qīng cí
cí fù
chán cí
cí shǒu
xiá xuè
xuè niăo
gòu cí fă
cí guāi
sāo rén cí kè
cí fù kē
lè cí
cí mó
gǔ ér cí
xíng cí
jué miào hăo cí
xī biàn guǐ cí
chū yán tǔ cí
qiăn cí cuò yì
qiăn cí lì yì
shì cí jiăo qíng
cí qióng lǐ jí
cí qióng lǐ jìn
zhāo pìn cí
xì xuè qǔ