支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
鸣叫。
指叫声或响声。
引《三国志·吴志·孙坚传》“﹝ 坚 ﹞所向无前” 裴松之 注引《吴书》:“坚 所乘驄马驰还营,踣地呼鸣。”清•吴伟业 《松鼠》诗:“衔尾共呼鸣,异穴为主客。”
引蒋光慈 《余痛》诗:“海面如镜也般的平,也没有浪的澎湃,也没有风的呼鸣。”
1955年10月18日生,北京人。油画作者。1979年考入天津美术学院中国画系,1983年毕业后在八一电影制片厂任特级美术设计。1993年开始油画创作。
["①喊。如 ~喊。~声。~吁。~天号( háo )地。②唤,叫。如 ~唤。~叫。~应。~朋引类(招引同类的人,共同做坏事)。③往外出气,与“吸”相对。如 ~气。~吸。④象声词。如 ~地跳起来。⑤姓。"]详细解释
["①鸟兽或昆虫叫。如 ~啭。~唱。~叫。~禽。鸟~。②发出声音,使发出声音。如 ~响。~奏。孤掌难~。③声明,发表意见、情感。如 ~谢。~冤。百家争~。④闻名,著称:“以文~江东”。"]详细解释
hè liù hū yāo
hū xiào
hū hè
hū chì
xī hū
dé yì zì míng
jí hū hū
bēi míng
ěr míng
míng biān
jī míng qí shí
wén hū jí zhì
hū wáng
yāo hū
hū cù
hū xī kùn nán
fèng míng
míng sī
míng chī
míng fú
lí hū
hài hū
dòu míng
chóng míng zhōng yuè
yīng qí míng yǐ
míng hé luán
gěng yē nán míng
zhōng míng dǐng shí
míng jīn shōu jūn
míng yě shí píng
míng kē lǐ
gū hóng āi míng
ā hū dì yù
bù míng bù fēi
dōng míng xī yīng
yǔ xiào xuān hū