支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
山洞。
引《庄子·徐无鬼》:“吾尝居山穴之中。”《宋史·王嗣宗传》:“城东有 灵应公庙,傍有山穴,羣狐处焉。”
["①地面形成的高耸的部分。如 土~。~崖。~峦。~川。~路。~头。~明水秀。~雨欲来风满楼(喻冲突或战争爆发之前的紧张气氛)。②形状像山的。如 ~墙(人字形房屋两侧的墙壁。亦称“房山”)。③形容大声。如 ~响。~呼万岁。④姓。"]详细解释
["①洞,窟窿。如 孔~。石~。~居。~隙。龙潭虎~。②人体可以进行针灸的部位,多为神经末梢密集或较粗的神经干经过的地方。如 ~位。③旧艺人称在市场或广场上表演时所占的一块地方。如 掌~的(指地主或班主)。走~。~头。④姓。"]详细解释
shān táng
shān mén
tài shān shí kè
yǐ xué
shān hé yì găi , běn xìng nán yí
niú shān
wàng shān
zhì qǔ wēi hǔ shān
shān dōng shān xiāng , shān xī chū jiàng
gāo shān
táng shān
zhōng shān
kào shān
shān dōng shěng
mò shān xī
fén shān
wū shān
yuè lù shān
guī dào shān
fēng shān
bí shān
shān dì
shān ài
ní shān
gāo shān guān
míng shā shān
xuán shān
xī shān shān
shān jiăn zuì
xué jū rén
guī lóng shān
shí wǔ luò xué
shān qī gǔ yǐn
shì shān qī
shān yao tāng yuán
biăo lǐ shān hé