支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
重臣;大臣。
重臣;大臣。 《南史·文学传·丘灵鞠》:“尝还东,诣司徒 褚彦回 别。
引彦回 不起,曰:‘比脚疾更增,不復能起。’ 灵鞠 曰:‘脚疾亦是大事,公为一代鼎臣,不可復为覆餗。’”唐•刘禹锡 《慰王太尉薨表》:“鼎臣云亡,梁木斯坏。”
大臣。
引《后汉书·卷六七·党锢传·李膺传》:「顷闻上帝震怒,贬黜鼎臣,人鬼同谋。」
["①君主时代的官吏,有时亦包括百姓。如 ~僚。~子。~服。君~。②官吏对君主的自称:“王必无人,~愿奉璧往使。”③古人谦称自己。④古代指男性奴隶。如 ~仆。~虏。"]详细解释
["①古代烹煮用的器物,一般是三足两耳。如 铜~。~食(列鼎而食,指豪侈生活)。~镬。②锅。如 ~罐。~锅。③古代视为立国的重器,是政权的象征。如 ~彝。九~。定~。问~。~祚(国运)。④象征三方并立、互相对峙。如 ~峙。~足之势。⑤大。如 ~族。~臣。~力支持。⑥正当,正在。如 ~盛( shèng )。"]详细解释
tūn jiǔ dǐng
zhèng chén
dǐng dǐng yǒu míng
gōng chén
jī chén
dǐng shèng
rén chén
chén mín
rèn chén
dǐng hú
wǔ chén
dǐng míng
shèng chén
yōng chén
shuò chén
gān dǐng
shè jì chén
hàn dǐng
bá shān gāng dǐng
shǐ chén fáng
fàng chén
xié chén
bī chén
yú dǐng
dǐng chāng
wéi dǐng
zhù cáng dà chén
dǐng lái
gū chén niè zǐ
shèng dǐng
dǐng yùn
jǔ dǐng jué bìn
jūn chén zhī lì
luó biàn chén dào
jīn dǐng kè
shàn fū shān dǐng