支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
病状;病人的体态。
英morbidity;
指人的某种不正常表现。
亦作“病能”。
病状。
引《素问·风论》:“帝曰:‘五藏风之形状不同者何?愿闻其诊及其病能。’ 岐伯 曰:‘肺风之状,多汗恶风,色皏然白;时欬短气,昼日则差,暮则甚。诊在眉上,其色白。’”章炳麟 《新方言·释词》:“《内经·风论》:‘愿闻其诊及其病能。’病能,即病态也。”
病人的体态。
引清•李渔 《闲情偶寄·颐养·却病》:“病形将见而未见,病态欲支而难支。”
心理或生理上不正常的状态。泛指事物的不正常状态。
引徐特立 《自以为是者的前途》:“自以为是,是思想生命的一个病态。”茅盾 《色盲》三:“我自己也不知道是什么原故会有这样的病态。我只能称为自己精神上的色盲。”邹韬奋 《学校与商场》:“星翁先生 在这封信里揭穿了畸形社会制度中的教育病态,可谓慨乎言之。”
病状、病容。
近病况 病状
心理上不正常的状态。
例如:「病态心理」。
["①形状,样。如 ~度。状~。姿~。形~。神~。动~。静~。事~。情~。常~。变~。体~。生~。②一种语法范畴,多表明句子的主语和动词之间关系。"]详细解释
["①生物体发生不健康的现象。如 疾~。~症。~例。~痛。~情。~源。~愈。~变。~危。~逝。~榻。~残。②缺点,错误。如 语~。通~。弊~。③损害,祸害。如 祸国~民。④不满,责备。如 诟~。⑤烦躁,担忧:“郑人~之”。"]详细解释
bào bìng
gōng yè bìng
cí bìng
xiāng sī bìng
hūn shuì bìng
biàn tài
bìng yān yān
chǔ chǔ zuò tài
fēng shī xìng xīn zàng bìng
yí tai wàn qiān
bìng chóng hài
gāo zī tài
bìng cán
qǐ bìng
fèi bìng
tàn bìng
zuì tài
qiē bìng
shòu bìng
lì bìng
shī bìng
tǐ tài ē nuó
yú bìng
bìng zhàng
ér nǚ tài
xíng tài kě jū
bìng xián
àn bìng xià yào
tài dù cè yàn
yí chuán bìng
bìng rù gāo máng
yún tài dù
zhuàng tài cí
mó tài tuī lǐ
shēng tài guò chéng
biăo miàn zhuàng tài