支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
挥剑;击剑。
引《宋书·后废帝纪》:“飞鏃鼓剑,孩稚无遗。屠裂肝肠,以为戏謔。”明•刘基 《次韵和石末公月蚀见寄》:“谁能鼓剑披氛祲,莫遣东郊马歕沙。”
挥剑;击剑。《宋书·后废帝纪》:“飞镞鼓剑,孩稚无遗。屠裂肝肠,以为戏谑。” 明 刘基 《次韵和石末公月蚀见寄》:“谁能鼓剑披氛祲,莫遣东郊马歕沙。”
["◎古代的一种兵器。如 宝~。长~。~鞘。~术。~拔弩张(形容形势紧张,一触即发,后亦喻书法雄健)。刻舟求~。"]详细解释
["①打击乐器,圆柱形,中空,两头蒙皮。如 ~乐( yuè )。~角( jiǎo )。大~。②形状、声音、作用像鼓的。如 耳~。石~。③敲击或拍打使发出声音。如 ~吹。~噪。④发动,使振作起来。如 ~励。~动。~舞。一~作气。⑤高起,凸出。如 ~包。~胀。⑥古代夜间击鼓以报时,一鼓即一更。"]详细解释
huì jiàn
tiān gǔ
jiàn má
chí mă shì jiàn
làng jiàn
qiān jīn jiàn
gǔ shuāi lì jié
dă tuì táng gǔ
lù lú jiàn
jīn gǔ
gǔ lóng hú
qǐ gǔ
chuí gǔ
gǔ pén ér gē
jiàn wài
gǔ shì
xiàn gǔ
gǔ cí
bù gǔ
shū jiàn
gǔ jià bù
huā qiāng líng gǔ
gǔ ér cí
míng gǔ ér gōng
dēng wén gǔ
gǔ dăo
chǔ yán gǔ
kè chuán qiú jiàn
hé cí gǔ
gǔ jiăo qí míng
xiān jiàn jiè
bá làng gǔ
gǔ tuì
wā míng gǔ chuī
gǔ wài quān
zhāo zhōng mù gǔ