支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
皇帝宣召大臣,由内侍引见,称“宣引”。
引宋•周必大 《玉堂杂纪》卷中:“﹝ 必大 ﹞得旨,赴 东华门 祗候宣引。日已晡,闻有内宴,小黄门出云:‘恐改日引。’然不敢退。酉后,忽宣入 选德殿。”宋•刘克庄 《贺新郎·跋唐伯玉奏稿》词:“宣引 东华 去。似当年, 文皇 亲擢, 马周 徒步。殿上风霜生白简,下殿扁舟已具。怎不与官家留住。”《宋史·光宗纪》:“﹝ 绍熙 二年六月﹞癸巳,詔宰臣、执政,自今不时内殿宣引奏事。”
["①公开说出,散布。如 ~讲。~传。~战。~称。~言。~叙调。心照不~。②疏导。如 ~泄。③古代帝王的大室。④皇帝命令或传达皇帝的命令。如 ~付。~召(皇帝召见)。~诏(传旨)。⑤姓。"]详细解释
["①拉,伸。如 ~力。~颈。~而不发。~吭高歌。②领,招来。如 ~见。~子。~言。~导。~荐。抛砖~玉。③拿来做证据、凭据或理由。如 ~文。~用。援~。④退却。如 ~退。~避。⑤旧时长度单位,一引等于十丈。⑥古代柩车的绳索。如 发~(出殡)。"]详细解释
tiāo yǐn
xuān huàn
chuān bì yǐn guāng
yǐn yù shī yì
gōu yǐn
fā yǐn
wàn jiā zhài yǐn huáng rù jìn gōng chéng
yǐn fā
lù yǐn
yǐn dùn
xuān hé diàn
yǐn yù zhī zhuān
yǐn jǐng
yǐn huǒ
xuān tǒng
qǔ yǐn
yǐn mìng
yǐn jué
huī yǐn
hē yǐn
xuān liáo
chù yǐn
xuān gàn
xuān qǔ gōng
xuān xià
quàn yǐn
jiàng xuān
xuān yàn
zhái yǐn
yǐn lǜ
jiǔ dăo guāng xuān
yuăn yǐn shēn qián
qiān yǐn fù huì
miàn yǐn tíng zhēng
yǐn kòng
qiān yǐn qì chē