支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
古代魔术的一种。变戏法。
引宋•彭乘 《墨客挥犀》卷八:“一日会宴斋宫,伶人有杂手伎号藏擫者在焉, 丁 顾 夏 曰:‘古无咏藏擫诗,内翰可作一首。’ 英公 即席献诗曰:‘舞拂桃珠復吐丸,遮藏巧伎百千般。主公端坐无由见,却被傍人冷眼看。’”
cáng yè ㄘㄤˊ ㄧㄜˋ
古代魔术的一种。变戏法。 宋 彭乘 《墨客挥犀》卷八:“一日会宴斋宫,伶人有杂手伎号藏擫者在焉, 丁 顾 夏 曰:‘古无咏藏擫诗,内翰可作一首。’ 英公 即席献诗曰:‘舞拂桃珠复吐丸,遮藏巧伎百千般。主公端坐无由见,却被傍人冷眼看。’”
["◎古同“擪”。"]详细解释
["①隐避起来。如 埋~。包~。~奸。~匿。隐~。蕴~。~污纳垢。②收存起来。如 收~。~品。~书。储~。","①储放东西的地方。如 ~府。宝~。②道教、佛教经典的总称。如 道~。大~经。三~(佛教经典“经”、“律”、“论”三部分)。③中国少数民族,主要分布于西藏自治区和青海、四川等省。如 ~族。④中国西藏自治区的简称。⑤同“臟”。"]详细解释
xiào lǐ cáng dāo
hán gǒu cáng jí
cáng zhī míng shān
dōng duǒ xī cáng
qiū shōu dōng cáng
yă lǔ cáng bù jiāng dà xiá gǔ
bāo cáng huò xīn
cáng lóng wò hǔ
lěng cáng chē
gōng qí yín cáng
bì kǒu cáng shé
huái cáng
shēn cáng bù lù
zàng chuán fó jiào
cáng áng
tuì cáng
cáng líng yáng
yǒu cáng
cáo cáng
yì yè
cáng tóu yè năo
shè gòu cáng jiū
xī zàng yù lán
cáng shí
zhōng huáng cáng fǔ
èr cáng
cáng mìng
shì zàng
mì cáng
cáng tóu kàng năo
lún cáng
zhuăn cáng
jiā róng zàng zú
xiōng cáng jǐn xiù
màn cáng huì dào
jīn gāng cáng