支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
于琴尾端,用以承弦者。
引宋•陈旸 《乐书·琴制》:“龙脣者,声所由出也;龙齦者,吟所由生也。”
古琴尾镶有刻有浅槽的硬木“龙龈”,用以架弦。龙龈两侧的边饰称为“冠角”,又称“焦尾”。
["①〔齿~〕包住齿颈的黏膜组织,粉红色,内有血管和神经。亦称“牙龈”;通称“牙床”;有的地区称“牙花子。”②(齦)","◎同“啃”。"]详细解释
["①传说中的一种长形、有鳞、有角的神异动物,能走,能飞,能游泳,能兴云作雨。如 ~舟。~灯。~宫。~驹(骏马,喻才华出众的少年)。画~点睛。~蟠虎踞。②古生物学中指一些巨大的有四肢有尾或兼有翼的爬虫。如 恐~。③封建时代用作皇帝的象征,或称关于皇帝的东西。如 ~颜。~体。~袍。④姓。"]详细解释
lóng wáng
méi lóng
lóng jià
lóng jiāng jù
lóng kān
lóng xiāng bō
lóng niăn
lóng xiāng
lóng huà
lóng tú
lóng chuàn
lóng xiū
lóng chéng
lóng tān shuǐ diàn zhàn
tiān lóng
lóng zǐ fān
lóng bó guó
huái lóng
téng lóng
wǔ zhăo jīn lóng
shén lóng jiàn shǒu
pú táo yá lóng
dùn chǐ lóng mù
lóng yáng xiá
lóng xiāng huò qū
lóng fù zhú
huáng lóng jiàn
zhōng lóng
lóng qiāo jīng
lóng chí hǔ zhòu
lóng bèi mă
pān lóng tuō fèng
huà lóng kè hú
lóng měng bǐ
tú lóng miào jì
lóng tóu dà hăi