支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
于琴尾端,用以承弦者。
引宋•陈旸 《乐书·琴制》:“龙脣者,声所由出也;龙齦者,吟所由生也。”
古琴尾镶有刻有浅槽的硬木“龙龈”,用以架弦。龙龈两侧的边饰称为“冠角”,又称“焦尾”。
["①〔齿~〕包住齿颈的黏膜组织,粉红色,内有血管和神经。亦称“牙龈”;通称“牙床”;有的地区称“牙花子。”②(齦)","◎同“啃”。"]详细解释
["①传说中的一种长形、有鳞、有角的神异动物,能走,能飞,能游泳,能兴云作雨。如 ~舟。~灯。~宫。~驹(骏马,喻才华出众的少年)。画~点睛。~蟠虎踞。②古生物学中指一些巨大的有四肢有尾或兼有翼的爬虫。如 恐~。③封建时代用作皇帝的象征,或称关于皇帝的东西。如 ~颜。~体。~袍。④姓。"]详细解释
hǔ lüè lóng tāo
lóng wǔ
lóng fèng cài
lóng liè
lóng mă
lóng hòu shān
shén lóng jiàn shǒu bù jiàn wěi
lóng quē
lóng mǔ
lóng téng
lóng zhāng
lóng fú
chì lóng
xiáng lóng
lóng jīng hǔ měng
yóu lóng
chù lóng lín
hàn lóng
lóng năo xiāng shù
kuí lóng lǐ yuè
pán qiú wò lóng
cāng lóng
qīng lóng jiàn
hé lóng mén
zhēng lóng
lóng fēi fèng zhù
huáng lóng jiàn
fēi yàn yóu lóng
tuō fèng pān lóng
fēng chéng lóng jiàn
cāng lóng qī xiù
jì zǐ lóng wén
huáng míng lóng
lóng tào yăn yuán
lóng wéi jī
lóng zhàn xuán huáng