支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
指受君王宠幸而有权势的人。权力和宠幸。
指受君王宠幸而有权势的人。
引《后汉书·寇荣传》:“荣 少知名, 桓帝 时为侍中。性矜絜自贵,於人少所与,以此见害於权宠。”唐•白居易 《辨水旱之灾明存救之术》:“权宠之中,无乃有不肖者耶?”
权力和宠幸。
引《三国演义》第三回:“宦官之祸,古今皆有,但世主不当假之权宠,使至于此。”
掌权的宠臣。也作「权幸」。
引《后汉书·卷一六·寇恂传》:「性矜絜自贵,于人少所与,以此见害于权宠。」
权势荣宠。
引《三国演义·第三回》:「宦官之祸,古今皆有;但世主不当假之权宠,使至于此。」
拼音:quán chǒng
释义:1、受君王宠幸而有权势的人。2、权力和宠信。
["①爱。如 ~爱。~儿。~信。~幸。得~。失~。争~。②纵容,偏爱。如 别把孩子~坏了。③妾。如 纳~。④推崇。如 尊~。"]详细解释
["①职责范围内支配和指挥的力量。如 政~。~力。~威。~贵。~柄。~势。生杀予夺之~。②有利的形势。如 主动~。③变通,不依常规。如 ~变。~谋(随机应变的计谋)。~术。智必知~。④暂且,姑且。如 ~且。⑤秤锤。如 ~衡。⑥衡量,估计。如 ~其轻重。⑦姓。"]详细解释
dà quán zài wò
chǒng rǔ bù jīng
cái chăn quán
jiā quán píng jūn shù
zhēng chǒng
shì qiáng hù chǒng
quán yù
quán mìng
chǒng huò
chǒng ér
gù chǒng
quán yì
wò chǒng
wǔ quán xiàn fă
fù quán
quán xíng
zhì quán
tōng quán
tóng quán
dì quán
quán shuō
quán tiē
chǒng jiăng
shěn quán
chǒng wèi
chén chǒng
zhuān quán bá hù
chăn quán bǐ lǜ
guàn yú chéng chǒng
kāi quán xiăn shí
jiāo fáng zhī chǒng
xuăn zé quán
quán qīng tiān xià
xiàn mèi qǔ chǒng
quán cè
liăng quán fēn lí