支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
喻走投无路或处境困窘。
引南朝 宋•颜延之 《五君咏·阮步兵》:“物故不可论,途穷能无慟。”唐•刘肃 《大唐新语·持法》:“此途穷者,不辑之,当为患。”清•唐孙华 《文信国祠》诗:“战苦身攒鏃,途穷血裹斑。”鲁迅 《且介亭杂文二集·七论“文人相轻”--两伤》:“于是相轻的文人们的处境,就也更加艰难起来,连街头也不再是扰攘的地方了,真是途穷道尽。”
词目:途穷(途穷)
拼音:tú qióng
注音:ㄊㄨˊ ㄑㄩㄥˊ
解释:喻走投无路或处境困窘。
典源:《晋书》卷四十九〈阮籍列传〉~36~
["①缺乏财物。如 贫~。~苦。~则思变。②处境恶劣。如 ~困。~蹙。~窘。~当益坚(处境越穷困,意志应当越坚定)。~而后工(旧时指文人处境穷困,诗就写得好)。③达到极点。如 ~目。~形尽相。~兵黩武。④完了。如 ~尽。山~水尽。日暮途~。⑤推究到极点。如 ~物之理。~追(➊极力追寻;➋尽力紧追)。~究。"]详细解释
["◎道路。如 路~。~径。旅~。长~。坦~。日暮~穷。前~。"]详细解释
wén qióng
duō yòng tú huò chuán
qióng bàng zǐ
qióng kè
qióng gù
qióng àn
qióng è
jiă tú
qióng zhì
sòng qióng
chù tú
qióng jì
qióng yǐn
ní tú
wáng tú
qióng niăo
qǔ tú
qióng shēn
bāng tú
shí tú
qióng tú
qióng wǔ
qióng ruò
shàng qióng bì luò
qióng còu
zú suì qióng nián
zhèng dào tăn tú
qióng miáo kǔ gēn
jí shì qióng lǐ
qióng tài jí yán
qióng niăo tóu rén
qióng tú luò pò
jìn tuì lù qióng
qióng jí xiōng è
xí mén qióng xiàng
qióng niăo guī rén