支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
孩童。
比喻亲信。
引唐•李贻孙 《<欧阳行周文集>序》:“欧阳 君生於 闽 之里,幼为儿孩时,即不与众儿亲狎,行止多自处。”
引唐•元稹 《叙诗寄乐天书》:“由是诸侯敢自为旨意,有罗列儿孩以自固者;有开导蛮夷以自重者。”
["①小孩子。如 婴~。~戏。②年轻的人(多指青年男子)如 男~。~女情。③儿子,男孩子。如 ~子。生~育女。④父母对儿女的统称,儿女对父母的自称。⑤助詞。如 ❶多用作名词后缀。❷用于形容词后。"]详细解释
["◎儿童,引申为子女。如 男~儿。~童。~提(指幼儿时期)。"]详细解释
ér nǚ yīng xióng
guō guō ér
kăo kăo ér
tou er năo er
zhōng guó shào nián ér tóng duì
sān shí nián lăo niáng dăo bēng hái ér
căo dǐ ér
hòu năo sháo ér
fèn ér fàn
bìng bāo ér
hăo tiān ér
gā lá ér
qiāng zǐ ér
miàn piān er
ér mă
ér cáo
lăo shēng ér
guǒ liào ér
rǔ ér
mán ér
fèng ér
ér sūn rào xī
tiáo ér
máo ér xì
xiăo mìng ér
qǐ ér xiāng
rǔ hái ér
bí chì ér
liào ér
ér nǚ cháng
xié zhuài bă ér
lián kuài ér
yī ér hán guó
kě tǒng ér de
bān wén ér
tiáo ér táng