支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
指人世间的烦扰、喧嚣。
例借门游方士,焉测尘嚣外。——陶潜《桃花源诗》
英hubbub; uproar;
世间的纷扰、喧嚣。
引晋•陶潜 《桃花源》诗:“借问游方士,焉测尘嚣外。”宋•陆游 《村居闲甚戏作》诗:“人厌尘嚣欲学仙,上天官府更纷然。”清•孔尚任 《桃花扇·归山》:“境隔仙凡几树桃,才知容易谢尘嚣。”鲁迅 《集外集拾遗·<十二个>后记》:“也就是在庸俗的生活,尘嚣的市街中,发见诗歌底要素。”
人间的纷扰喧闹。
引晋·陶渊明〈桃花源〉诗:「借问游方士,焉测尘嚣外。」唐·韩愈〈和李相公摄事南郊览物兴怀呈一二知旧〉诗:「顾瞻想岩谷,兴叹倦尘嚣。」
拼音:chén xiāo
释义:指世间的纷扰、喧嚣。
语出晋 陶潜 《桃花源》诗:“借问游方士,焉测尘嚣外。”
["◎喧哗。如 叫~。喧~。~~(喧哗声)。~张(放肆;跋扈)。~谤(为众人所谤议)。~风。~然。~尘。甚~尘上。"]详细解释
["①飞扬的灰土。如 ~土。~埃。~垢。~芥(尘土和小草,喻轻微的事物)。粉~。烟~。甚嚣~上。望~莫及。②佛家、道家指人间。如 红~。~世。"]详细解释
chē chén mă zú
chē zhén mă jì
zī zī áo áo
chén shì
chén fēng
jiàng chén
chén diăn
piāo chén
xiāo náo
chén ān
chén biăo
chén wù
zhàn chén
wǔ chén
chén qiān
xì chén
bài chén
bài chē chén
chén xiăng
chén zhuó
yī lì chén āi
kōng xiāo
jī chén
pì chén xī
chén āi luò dì
shèn qì chén shàng
hóng chén fāng
yān chén kè
biān chén bù jīng
chū chén rú xiān
wàng chén zhuī jì
chén gòu náng
yān wù chén tiān
xiāo fēng suì xíng
jiē fēng xǐ chén