支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
发声;呼声。
引唐•元结 《世化》:“人民相与寄身命於絶崖深谷之底,始能声呼动息,山泽非州里也耶?”唐•元结 《时化》:“声呼为风俗所化,无不作諂媚僻淫之乱。”
唐 元结 《世化》:“人民相与寄身命于绝崖深谷之底,始能声呼动息,山泽非州里也耶?”
唐 元结 《时化》:“声呼为风俗所化,无不作谄媚僻淫之乱。”
["①喊。如 ~喊。~声。~吁。~天号( háo )地。②唤,叫。如 ~唤。~叫。~应。~朋引类(招引同类的人,共同做坏事)。③往外出气,与“吸”相对。如 ~气。~吸。④象声词。如 ~地跳起来。⑤姓。"]详细解释
["①物体振动时所产生的能引起听觉的波。如 ~音。~带。②消息,音讯。如 ~息。不通~气。③说出来让人知道,扬言,宣称。如 ~明。~辩(公开辩白)。~泪俱下。~嘶力竭。④名誉。如 名~。⑤音乐歌舞。如 ~伎(女乐,古代的歌姬舞女)。~色。"]详细解释
qiān hū wàn huàn
kěn shēng
hū yīn
xī hū
huān hū
chuàng tiān hū dì
hán fēng hū xiào
hū bì lè hăn
hū xī chà
zhī zhī shēng
dă zhāo hū
yú shēng sān rì
shēng shēng kǒu kǒu
shēng sè gǒu mă
băi kǒu tóng shēng
hū hé hào tè shì
hū shēng
mēn shēng bù xiăng
shēng ér
xī shēng
dà shēng jí hū
shēng yì
yù tiān hū dì
shēng wèi
sōng shēng
wèi hū
shé shēng
kàng shēng
xū shēng dòng hè
biàn shēng
sòng shēng
huì shēng zhuàng wù
miù căi xū shēng
zhú yǐng fèi shēng
jì jìng wú shēng
hū xiào ér lái