支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
发声;呼声。
引唐•元结 《世化》:“人民相与寄身命於絶崖深谷之底,始能声呼动息,山泽非州里也耶?”唐•元结 《时化》:“声呼为风俗所化,无不作諂媚僻淫之乱。”
唐 元结 《世化》:“人民相与寄身命于绝崖深谷之底,始能声呼动息,山泽非州里也耶?”
唐 元结 《时化》:“声呼为风俗所化,无不作谄媚僻淫之乱。”
["①喊。如 ~喊。~声。~吁。~天号( háo )地。②唤,叫。如 ~唤。~叫。~应。~朋引类(招引同类的人,共同做坏事)。③往外出气,与“吸”相对。如 ~气。~吸。④象声词。如 ~地跳起来。⑤姓。"]详细解释
["①物体振动时所产生的能引起听觉的波。如 ~音。~带。②消息,音讯。如 ~息。不通~气。③说出来让人知道,扬言,宣称。如 ~明。~辩(公开辩白)。~泪俱下。~嘶力竭。④名誉。如 名~。⑤音乐歌舞。如 ~伎(女乐,古代的歌姬舞女)。~色。"]详细解释
huān hū què yuè
tūn shēng yǐn lèi
hū jǐng
yíng shēng
wú shēng wú xī
hū yīng tái
màn shēng āi kū
chuăn hū hū
shēng sè gǒu mă
hǔ shēng hǔ qì
xiàng sheng
huì yǐng huì shēng
yuàn shēng
zè shēng
shàn shēng
chēng shēng
zhào hū
shī shēng
tān shēng
xī lǐ hū lū
gōng shēng
hóng shēng
cóng shēng
qì jié shēng sī
yǐn kēng gāo shēng
fàn shēng
tóng shēng xiāng hū
pāo shēng
píng shēng jìng qì
cì shēng bō
wú shēng yuè
sōng hū wàn suì
shēng míng jí shèn
răng bì yī hū
hòu hū nèi zhēn
shān hū hăi xiào