支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
《后汉书·钟离意传》:“﹝明帝﹞尝以事怒郎药崧,以杖撞之……崧曰:‘天子穆穆,诸侯煌煌,未闻人君自起撞郎。’帝赦之。”后以“撞郎”为直臣的典故。
后以“撞郎”为直臣的典故。
引《后汉书·锺离意传》:“﹝ 明帝 ﹞尝以事怒郎 药崧,以杖撞之…… 崧 曰:‘天子穆穆,诸侯煌煌,未闻人君自起撞郎。’帝赦之。”唐•卢照邻 《哭金部韦郎中》诗:“书留 魏 主闕,魂掩 汉•家牀。徒令 永平帝,千载罢撞郎。”
["①冲打,碰击。如 ~钟。~车。~击。顶~。冲~。②碰见,无意中遇到。如 ~见。③试探。如 ~大运(碰运气)。"]详细解释
["①对年轻男子的称呼。如 大~。~才女貌。②对某种人的称呼。如 货~。女~。③旧时妻称夫或情人。如 ~君。④封建时代的官名。如 ~中(①古官名;②中医医生)。侍~。员外~。⑤姓。","◎〔屎壳~〕“蜣螂”的俗称。"]详细解释
jí jīng fēng zhuàng zhe màn láng zhōng
shān láng
zhuàng gùn
zhuàng lù
shuō zuǐ láng zhōng wú hào yào
ruăn láng guī
yuán wài láng
wǔ guān láng
láng lì
láng bà
yì láng
yán láng
zhào chuán láng
zhuàng tòu
láng bó
láng huǒ
zhuàng chōng
zhuàng kè
liè láng
xīng láng
yuán láng
jiá fǔ zhuàng wèng
ruăn láng dāng
hú rán láng
zhí zhuàng héng chōng
pān láng chē
zhuàng tóu xiàn năo
táng zhuàng
míng biăo láng guān
mào líng liú láng
zhōu láng chì bì
zhuàng zhōng chuī luó
zhuàng mén jiǔ
xiăo lù luàn zhuàng
tóu zhuàng nán qiáng
jiāng shì láng