支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
汉武帝至雍获白麟,司马迁作《史记》于此处止笔。后以“麟止”指绝笔。
汉武帝 至 雍 获白麟, 司马迁 作《史记》于此处止笔。后以“麟止”指绝笔。
引《史记·太史公自序》:“於是卒述 陶唐 以来,至於麟止。”裴駰 集解引 张晏 曰:“武帝 获麟, 迁 以为述事之端。上纪 黄帝,下至麟止,犹《春秋》止於获麟也。”《汉书·扬雄传下》:“及 太史公 记六国,歷 楚 汉,讫麟止,不与圣人同,是非颇谬於经。”宋•苏洵 《史论下》:“固 赞 汉•自创业,至麟止之间,袭蹈 迁 论,以足其书者过半。”
["①停住不动。如 ~步。截~。②拦阻,使停住。如 ~痛。禁~。③仅,只。如 ~有此数。不~一回。④古同“趾”,脚;脚趾头。"]详细解释
["◎〔麒~〕古代传说中的一种动物,像鹿,全身有鳞甲,有尾。古代以其象征祥瑞,亦用来喻杰出的人物。简称“麟”,如“凤毛~角”,“~凤龟龙”。"]详细解释
zhǐ gē sàn mă
lín gān fèng fǔ
zhǐ zhǐ
jié zhǐ
nán zhǐ
tóu zhǐ
ān zhǐ
zhǐ zú zhī jì
lín niăo
zhǐ shuǐ
jǔ zhǐ shī cuò
bǐng lín
gào zhǐ
lín bǐ
zhǐ è
zhǐ jiàn
zhǐ jié
zhǐ jìng
yù qí lín
wú jiā qí lín
yáng tāng zhǐ fèi
fèng jìn zhǐ
jìng zhǐ
jiàn zhǐ
zhē zhǐ
fú zhǐ xiăng téng
kē zhǐ
yù chū ér zhǐ
gǒu qiě xíng zhǐ
fèng chú lín zǐ
zòng fēng zhǐ liáo
fèng lín jiāo
yuè lín xiāng
yǒng bù tíng zhǐ
dàn rú zhǐ shuǐ
wàng ér zhǐ bù