支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
原意是指火的熄灭或风的吹散.后为印度古代一些宗教的通用术语.
["①说。如 子~诗云。②为( wéi ),是。如 一~水,二~火,三~木,四~金,五~土。③叫做。如 凡乐辞~诗,诗声~歌。④语助词,无实义。如 昊天~明。"]详细解释
["①土和水合成的东西。如 ~巴。~垢。~浆。~煤。~淖(泥污的洼地)。~泞。~洼。②像泥的东西。如 枣~。山药~。印~(盖图章用的印色)。蒜~。","①涂抹。如 ~墙。~缝儿( fèngr )。②固执,死板。如 拘~。~古(拘泥古代的制度和说法,不根据具体情况加以变通)。~守。"]详细解释
ní tuǐ zǐ
ní tuǐ găn
xiàng pí ní
yū ní
ní gòu
ní huī
ní gōng
pàn ruò yún ní
hóng zhăo chūn ní
wăn ní
hā xī ní
ní yū
dà ní
gǔ ní yáng bō
chèn shuǐ huò ní
làn zuì rú ní
ní nìng bù kān
wěi xiāo ní
ní shì
ní qiū gōng
jìn ní
mí ní
ní yǒng
què jīn ní
chán xū zhān ní
căo táng ní
nì gǔ wéi jīn
ní fēng hán gǔ
zhì yuăn kǒng nì
měi míng qí yuē
zǐ yuē shī yún
shī gǔ bù nì
nèi ní bǐng
méi ní xù níng
qiáng shàng ní pí