支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
炽热明亮;光亮显赫。
引晋•葛洪 《抱朴子·知止》:“吾闻无炽不灭,靡溢不损,焕赫有委灰之兆,春草为秋瘁之端。”宋•欧阳修 《与韩忠献王稚圭书》:“尚足以为一方故事,焕赫塞上。”辽 孟初 《玉石观音唱和诗》:“瑞毫辉映紫金臺,鏤石尊容焕赫哉。”
光采耀目的样子。
引《抱朴子·外篇·知止》:「吾闻无炽不灭,靡溢不损,焕赫有委灰之兆,春草为秋瘁之端。」唐·李朝威《柳毅传》:「宫中之人,咸以绡彩珠壁,投于毅侧,重叠焕赫,须臾埋没前后。」
huàn hè ㄏㄨㄢˋ ㄏㄜˋ
炽热明亮;光亮显赫。 晋 葛洪 《抱朴子·知止》:“吾闻无炽不灭,靡溢不损,焕赫有委灰之兆,春草为秋瘁之端。” 宋 欧阳修 《与韩忠献王稚圭书》:“尚足以为一方故事,焕赫塞上。” 辽 孟初 《玉石观音唱和诗》:“瑞毫辉映紫金台,镂石尊容焕赫哉。”
["◎光明。如 ~发。~炳(明亮)。~丽。~赫。~蔚。~然一新。"]详细解释
["①明显,显著,盛大。如 显~。喧~。~奕。~烜。②发怒。如 ~咤。~怒。~然。③红如火烧,泛指红色:“~如渥赭”。"]详细解释
hè zī
mă sī tè lǐ hè tè tiáo yuē
lā hè mù
yā hè
chóng hè
wēi hè hè
hè hù hù
huàn huàn
xuān hè
xuàn huàn
nuăn hè
kǒng hè
bǐng huàn
hè lián
zhèn hè
hè yè
huàn lăng
hè yàn
huàn yào
huī huàn
hè yì
yì hè
huàn yáng chāng
yuán chóng huàn
hè zhà
mă hè dí
zhōng tiān wù huàn
hè luó tú
hè zhe
hè rán sǒng xiàn
chén hè lí hūn
hè hè zhī gōng
hè hè yǒu shēng
xiăn hè rén wù