支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
秦始皇时方士。
秦始皇 时方士。后小说家加以附会,遂与“韩众”合二为一。参见“韩众”。
引《史记·秦始皇本纪》:“因使 韩终、侯公、石生 求仙人不死之药。”
【解释】秦始皇时方士,后逃。《史记·秦始皇本纪》:“因使韩终、 侯公、石生求仙人不死之药。”后小说家加以附会,遂与“韩众”合二为一。参见“韩众”。
["①末了( liǎo ),完了( liǎo ),与“始”相对。如 年~。~场(末了一场)。~极。~审(司法部门对案件的最后判决)。~端。靡不有初,鲜克有~(人们做事无不有开头,而很少能坚持到底)。②从开始到末了。如 ~年。~生。饱食~日。③人死。如 临~。送~。④到底,总归。如 ~归。~究。~于。~将成功。⑤姓。"]详细解释
["①中国周代诸侯国名,在今河南省中部、山西省东南部。②指“韩国”(位于亚洲朝鲜半岛南部)。③姓。"]详细解释
băo shí zhōng rì
shèn zhōng rú shǐ
běn mò zhōng zhōng
zhōng diăn
bù kě zhōng rì
hán yù
zhōng mò
lìng zhōng
mèng hán
zhān hán
jù zhōng
mìng zhōng
hán mèng
wăn jié bù zhōng
wú zhōng
qí zhōng
shèn zhōng sī yuăn
zhōng xiāo
zhōng lóng
tuō zhōng
hán guī xiāng hán
hán péng mù
qǔ zhōng zòu yă
xiá zhōng
hán shòu fēn xiāng
shǐ yī zhōng hài
hán cháo sū hăi
wú zhōng ér făn
pǐ zhōng zé tai
dù shī hán jí
hán kāng mài yào
lù lù zhōng shēng
jiàn shǐ zhī zhōng
sī shǒu zhōng shēng
gào zhōng yăng
shèn zhōng ruò shǐ