支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
宋理学家邵雍的自号。雍字尧夫,后徙居河南洛阳,临伊川,故称。
宋•理学家 邵雍 的自号。 雍 字 尧夫,后徙居 河南 洛阳,临 伊川,故称。 宋•邵雍 《伊川击壤集序》:“《击壤集》, 伊川翁 自乐之诗也。非唯自乐,又能乐时,与万物之自得也。
引伊川翁 曰:‘ 子夏 谓诗者志之所之也。’在心为志,发言为诗。”
["①彼,他,她。如 ~说。~人(那个人,多指女性)。②文言助词。如 下车~始。~谁之力?~于胡底(到什么地步为止,不堪设想的意思)。③姓。"]详细解释
["①河流。如 名山大~。~流不息。②平原,平地。如 平~。米粮~。③〔~资〕旅费。④特指中国四川省。如 ~剧。~菜。~贝。"]详细解释
["①老头儿。如 老~。渔~。“塞~失马,焉知非福”。②父亲:“家祭无忘告乃~”。③丈夫的父亲。如 ~姑(公婆)。④妻子的父亲。如 ~婿。⑤姓。⑥鸟颈毛。"]详细解释
ā jiā ā wēng
hé chuān
sài wēng shī mă , yān zhī fēi fú
chuān lóng pù bù
yī wú
sì chuān dà xué
nán jí xiān wēng
yǐng chuān
yú wēng
chuān dǐ
dōng wēng
yī dàn
yī gǔ
mǐn chuān
kǒu chuān
dà wēng
yù chuān zǐ
chuān kǒu
liáo chuān
chuān rén
yī hé dǐ zhǐ
bīng chuān qī
tóu wēng
píng chuān kuàng yě
zhàng chuān huā
jiǔ wēng
qīng niú wēng
héng chuān
luò chuān huì yì
jiă shé wēng
chuān fěn sàn
zhòng chuān fù hăi
yī ér hán guó
qīng tián wēng
guăng nà băi chuān
sāo wēng mò kè