支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
鸣叫。
指有节奏的响声。
引萧红 《桥·小六》:“小六 全家在蟋蟀吟鸣里向着天外的白月坐着。”杨朔 《木棉花》:“一到南国,情调便显然不同了。北方才是暮春,你在这儿却可以听见蝉、蛙,以及其他不知名的夏虫在得意地吟鸣。”
引萧军 《五月的矿山》第七章:“除开那机械底铁和铁、铁和石头接触时所发出来的那些有韵律似的爆响和吟鸣而外,就只是一片近乎可怕的沉默。”
["①唱,声调抑扬地念。如 ~咏。~诵。~味(吟咏玩味,体味)。~讽(吟咏讽诵)。②叹息,痛苦的声音。如 ~啸(a.悲哀愤慨地长叹;b.吟咏)。呻~。③.中国古代诗歌的一种名称。如 秦妇~。④鸣,叫。如 风~。猿~。"]详细解释
["①鸟兽或昆虫叫。如 ~啭。~唱。~叫。~禽。鸟~。②发出声音,使发出声音。如 ~响。~奏。孤掌难~。③声明,发表意见、情感。如 ~谢。~冤。百家争~。④闻名,著称:“以文~江东”。"]详细解释
yín guān
yín shí
xiào yín yín
wén yín
yín zhài
xián yín
yín hǒu
yín tà
míng jīn shōu bīng
zì míng
xíng yín
yín shī
sī míng
gǔ yuè qí míng
míng zōu
gāo yín
liáng fù yín
míng sī
tuān míng
qiān yín
míng yù xī
míng jiū
cháo míng diàn chè
yǐn háng gāo míng
cháng yín bù mèi
míng zhǐ
guǐ huǒ hú míng
míng yuàn
míng shén
guàn míng
dǐng shí míng zhōng
bù míng zé yǐ
rú míng pèi huán
zhōng míng fàn
băi niăo tí míng
míng qiān jiē xià