支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
汉代侍讲之官。
汉 代侍讲之官。
引《后汉书·儒林传序》:“又詔高才生受《古文尚书》、《毛诗》、《穀梁》、《左氏春秋》,虽不立学官,然皆擢高第为讲郎,给事近署。”《隋书·经籍志一》:“永平 中,能为《左氏》者,擢高第为讲郎。”
《后汉书.儒林传》「又识高才生受《古文尚书》《毛诗》《谷梁》《左氏春秋》,虽不立学官,然皆擢高第为讲郎」。
["①说,谈。如 ~话。~叙。②把事情和道理说出来。如 ~说。~学。~武。~演。~义。~师。~坛。③注重某一方面,并设法使它实现。如 ~求。~团结。④和解:“而秦未与魏~也”。⑤商量,商议。如 ~价儿。~条件。"]详细解释
["①对年轻男子的称呼。如 大~。~才女貌。②对某种人的称呼。如 货~。女~。③旧时妻称夫或情人。如 ~君。④封建时代的官名。如 ~中(①古官名;②中医医生)。侍~。员外~。⑤姓。","◎〔屎壳~〕“蜣螂”的俗称。"]详细解释
tīng jiăng
niú láng
wǔ jiăng sì měi sān rè ài
mò sān láng
jiăng lǐ
jiăng kè
jiăng yăn
hé láng
jiăng jīng wén
láng jūn
hú láng
bàn láng
cáo láng
jiăng shì
xīn láng jūn
jiăng cháng
jiăng méng
liǔ láng
fā jiăng
láng shè
bīn láng
tóu gē jiăng yì
năi láng
jǐ shì láng
jiăng gǔ
jiăng shù
xīn láng guān
bái miàn ér láng
fù jiăng
wú jùn xīng láng
shuǐ cáo láng
tè láng dāng
ài xī láng guān
jiăng gǔ lùn jīn
zhào rú jiăng jīng
jiăng shì shuō fēi