支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
撞击;冲击。
引唐•韩愈 《泷吏》诗:“险恶不可状,船石相撞舂。”宋•曾巩 《喜晴》诗:“况遭积雨驾高浪,沙翻石走相撞舂。”清•陈维崧 《沁园春·泊舟胥江大风雨》词:“胥母门 边,暴雨奔浑,盘涡撞舂。”
zhuàng chōng
舂(ㄔㄨㄥˉ)
[1]把东西放在石臼或乳钵里捣掉皮壳或捣碎:~米。~药。
撞击;冲击。 唐 韩愈 《泷吏》诗:“险恶不可状,船石相撞舂。” 宋 曾巩 《喜晴》诗:“况遭积雨驾高浪,沙翻石走相撞舂。” 清 陈维崧 《沁园春·泊舟胥江大风雨》词:“ 胥母门 边,暴雨奔浑,盘涡撞舂。”
["①冲打,碰击。如 ~钟。~车。~击。顶~。冲~。②碰见,无意中遇到。如 ~见。③试探。如 ~大运(碰运气)。"]详细解释
["◎把东西放在石臼或乳钵里捣掉皮壳或捣碎。如 ~米。~药。"]详细解释
zhuàng chuí
zhuàng liù shì
zhuàng lù
zhāo yáo zhuàng piàn
pèng zhuàng
xī chōng
zhuàng qiáng
zhuàng kē
chōng găo
chōng cóng
duì chōng
xiōng sī zhuàng
chōng qiú
zhuàng dòng
zhuàng pò
zhuàng răo
chōng cuàn
măng măng zhuàng zhuàng
fàn chōng
jiá fǔ zhuàng wèng
xià chōng
chuò chōng
chōng cháng
chōng duì
chōng shuì
chōng xiāng
zhuàng pò yān lóu
zhuàng tóu xiàn năo
chōng huáng mí
zhuàng gùn tóu
zhuàng mén jiǔ
zhuàng mén zǐ
xiăo lù luàn zhuàng
zhuàng zhèn chōng jūn
zhuàng jī hūn yīn
zhuàng zhōng jī gǔ